25 cuốn sách tản văn hay giúp người đọc hiểu được cảm xúc của tâm hồn, trái tim của chính mình và của người khác. Để, tận cùng là loại bỏ nỗi buồn, tổn thương và tìm được hạnh phúc trong cuộc sống.
Vô Thường
Cuốn sách là góc nhìn đầy nhân văn của vị bác sĩ hàng ngày chứng kiến những mảnh đời chấp chới giữa hai bờ sinh tử. Con người ta sinh ra, bàn tay nắm chặt. Con người ta chết đi, hai tay buông thõng, được mất bại thành bỗng chốc hoá hư không.
Nhà
“Có nhiều người đã trải qua biết bao lần thăng trầm, đã hiểu được thế nào là mái nhà thế nào là mái ấ họ sẽ đi thật chậm, nương vào nhau mà bước. Họ hiểu ai cũng có lỡ lầm, không trọn vẹ, vì thế họ biết giữ nhau bằng sự rộng lượng và bao dung.”
Khác với tác phẩm đầu tiên kể về những câu chuyện như mảnh đất chưa được vỡ hoang để mọi người đến chiêm nghiệm, nhìn lại cuộc sống hằng ngày của mình và nảy sinh ước muốn gieo trồng thì ở Nhà – mảnh đất ấy đã có những mầm xanh hy vọng, những cây cổ thụ vững chãi, những đóa hoa tươi thắm, những bóng mát thảnh thơ Khi đọc Nhà, ta cứ như đang được tưới tẩm những giọt nước trong ngần, giúp lòng chuyển hóa và thăng hoa.
Chắc hẳn tác giả phải đi nhiều lắm, phải chạm nhiều lắm và phải khóc nhiều lắm mới có thể viết ra được như vậy, bởi Nhà như chiếc lá đã chín cùng với tháng năm. Trong Nhà vẫn là những câu chuyện sinh lão bệnh tử của bác sĩ và bệnh nhân, vẫn là những giọt nước mắt, những nụ cười giữa cuộc đời quá nhiều chìm nổi, thay đổ nhưng Nguyễn Bảo Trung đã nhuộm vào đó một tình thương, một tấm lòng “mong mọi người hãy sống thiết tha với nhau hơn nữa, hãy là NHÀ thật sự để người thương có thể trở về. Bởi biết đâu, chớp mắt một cái chỉ còn lại tro tàn”.
Sen
Sen gồm 3 phần: Hạt mầm, Trong bùn và Hoa sen, đó là tập hợp những câu chuyện về cuộc sống đa diện, đa sắc, về nghề y tác giả ghi chép lại bằng vốn sống và cảm nhận của mình.
Đúng như tựa sách, Sen là cuốn sách nhẹ nhàng mà sâu sắc, toát lên sự thanh cao, để lại nhiều lắng đọng trong lòng độc giả. Giọng kể của tác giả mang dấu ấn của Thiền, Phật giáo với những lời chiêm nghiệm, răn dạy về chữ Tâm, về lẽ sống mang đến cho độc giả những bài học sống quý giá.
Hiểu Về Trái Tim
Gần 500 trang sách, Hiểu Về Trái Tim là những phác thảo rõ nét về bức tranh đời sống cảm xúc của tất cả mọi người. Người đọc sẽ tìm thấy căn nguyên thành hình của những xúc cảm, thấy cả việc chúng chi phối thế nào đến hành xử thường ngày và quan trọng hơn cả là cách thức để điều khiển chúng thế nào. Không có câu trả lời cuối cùng của việc đúng – sai trong từng tình huống nhưng Hiểu Về Trái Tim có chứa trong nó chìa khóa để mở ra một cánh cửa đến với thế giới mới, thế giới an lạc từ trong tâm mỗi người. Bởi, suy cho cùng, mỗi trái tim – cơ quan chúng ta thường gắn cho nhiệm vụ điều khiển trí tuệ cảm xúc của con người, đều có những nỗi niềm riêng. Chỉ cần hiểu câu chuyện của trái tim, tự khắc, mỗi người sẽ quyết định được câu chuyện của chính mình. Bí quyết của sự chuyển hóa là không nên dùng ý chí để áp đặt hay nhồi nặn tâm mình trở thành một kiểu mẫu tốt đẹp nào đó. Chỉ cẩn quan sát và thấu hiểu chúng là đủ. Tác giả nhận định: “Việc đưa tâm thức vượt lên những cung bậc cao hơn để nhìn đúng đắn hơn về thân phận của mình và bản chất cuộc sống là điều hoàn toàn có thể làm được”.
Làm Như Chơi
“Hãy lắng nghe lời tâm sự, được coi là lời trăn trối của Steve Jobs – Nhà sáng lập và là linh hồn của hãng Apple: “Trong mắt người khác, cuộc sống của tôi là mẫu mực của sự thành công. Tuy nhiên, ngoài công việc, tôi có rất ít niềm vui. Tôi nhận ra rằng tất cả sự công nhận và giàu có mà tôi đã từng tự hào và mất rất nhiều năm tháng tuổi trẻ để có, đã dần trở lên vô nghĩa. Hãy trân trọng tình yêu dành cho gia đình bạn, tình yêu dành cho người bạn đời của bạn, tình yêu cho bạn bè. Hãy đối xử tốt với chính mình”.
Đến đây chắc là ta tự hỏi mình: Ta có nhiều niềm vui không, hay là vô cảm buông trôi theo vòng xoáy cuộc đời? Ta đang làm việc hứng khởi sáng tạo hay ngập lụt trong công việc căng thẳng? Ta vui sống khỏe mạnh hay buồn đau vì mỡ máu, huyết áp, tiểu đường, hay gút, thoát vị đĩa đệm, ung thư hành hạ? Ta có yêu ta, yêu người? Ta có hạnh phúc? Mấy năm gần đây, chúng tôi được biết Google, Apple, Nike đưa thực hành Thiền vào công ty. Đây là điểm khởi duyên để đoàn lãnh đạo FPT đến thực hành Thiền tại Củ Chi, Thành phố Hồ Chí Minh dưới sự dẫn dắt của Thầy Minh Niệm, tháng 6/2016.
Ở đây, mỗi người chúng tôi đều có trải nghiệm của riêng mình. Riêng đối với tôi thì cảm nhận sâu hơn về Hạnh phúc. Tất nhiên đó không phải là tiền tài, danh vọng hay tình yêu ích kỷ mà người đời thường đeo đuổi, mà là xúc cảm về bình an trong lòng, xúc cảm yêu thương, xúc cảm trân quý cái hiện có – bây giờ, ở đây. Và hơn thế nữa, tôi hiểu rằng có cách để ai cũng làm được điều đó. Cách đó đang nằm trong tay của bạn – Cuốn sách Làm như chơi – Làm chủ công việc và đời sống bằng năng lực tỉnh thức của Thầy Minh Niệm. Thầy Minh Niệm sẽ đưa bạn đọc, bất kỳ là công chức hay doanh nhân, bất kỳ là trí thức hay nghệ sỹ, bất kỳ là công nhân hay nông dân, bất kỳ là còn trẻ hay đã có tuổi, đến thế giới quan vi diệu, Vipassana – Thiền tập từ thời Đức Phật, qua những câu chuyện đơn giản, dễ hiểu, để làm theo. Nếu bạn đủ kiên trì làm theo, tôi tin tưởng sâu sắc rằng, những điều kỳ diệu không ngờ sẽ đến với bạn!”
Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn
“Nếu biết trăm năm là hữu hạn, cớ gì ta không sống thật sâu…”
Có đôi khi những bộn bề của cuộc sống cuốn ta đi như dòng nước hững hờ cuốn trôi chiếc lá. Cứ thế, ta vội vã làm, vội vã ăn, vội vã ngủ, vội vã yêu và vội vã… để sống! Chắc hẳn đã không ít lần mỗi chúng ta đều thốt lên “giá như…”
Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn, đưa người đọc đến nhiều tầng của cung bậc cảm xúc, đến nhiều không gian tưởng chừng ta không thể quay về. Vừa hoài niệm, sâu sắc, vừa giản dị, chân thành, vừa quá khứ, hiện tại.
Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn cứ thế cuốn ta đi một cách nhẹ nhàng và đầy sâu lắng… Với tập hợp 40 truyện ngắn, chắc hẳn đâu đó xung quanh những câu chuyện ấy, ta sẽ vô tình bắt gặp chính ta. Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn là một quyển sách dành cho nhiều người.
Yêu Những Điều Không Hoàn Hảo
“Ngẫm lại cuộc sống của chính mình, ta sẽ nhận thấy rất nhiều điều không hoàn hảo. Trước hết, chỉ nhìn vào bản thân mình thôi ta đã cảm nhận được nhiều thiếu sót rồi: lời nói và hành động mâu thuẫn với nhau, vụng về trong những mối quan hệ xã hội, chuyện học hành, công việc không suôn sẻ như ý muốn. Chưa kể đôi khi ta còn khiến người khác tổn thương, thậm chí còn làm những việc khiến bản thân cảm thấy tội lỗi và hối hận. Và khi nhìn vào những người thân trong gia đình, bạn bè, đồng nghiệp, ta cũng nhận thấy những điều không-hoàn-hảo tương tự như vậy.
Nhưng dù đang sống giữa thế gian đầy rẫy những điều không hoàn hảo, ta vẫn không thể ngừng yêu thương chính những điều không hoàn hảo ấy. Cuộc sống rất đáng để trân trọng, ta không thể phí hoài cuộc sống vào việc mỉa mai hay căm ghét thứ gì đó chỉ vì không thể hiểu được nó hoặc nó không vừa ý ta.
Mong sao những dòng chữ nhỏ bé của tôi có thể đem đến cho độc giả dũng khí, giúp họ chữa lành vết thương lòng và dành ra cho riêng mình khoảng thời gian để yêu bản thân… Mong sao cuốn sách này sẽ trở thành bàn tay giữ lấy bạn khi bạn rơi vào tuyệt vọng, sẽ trở thành khoảng lặng để bạn tạm dừng chân giữa những hỗn độn ồn ào.”
― Đại đức Hae Min
Bước Chậm Lại Giữa Thế Gian Vội Vã
Chen vai thích cánh để có một chỗ bám trên xe buýt giờ đi làm, nhích từng xentimét bánh xe trên đường lúc tan sở, quay cuồng với thi cử và tiến độ công việc, lu bù vướng mắc trong những mối quan hệ cả thân lẫn sơ… bạn có luôn cảm thấy thế gian xung quanh mình đang xoay chuyển quá vội vàng?
Nếu có thể, hãy tạm dừng một bước.
Để tự hỏi, là do thế gian này vội vàng hay do chính tâm trí bạn đang quá bận rộn? Để cầm cuốn sách nhỏ dung dị mà lắng đọng này lên, chậm rãi lật giở từng trang, thong thả khám phá những điều mà chỉ khi bước chậm lại mới có thể thấu rõ: về các mối quan hệ, về chính bản thân mình, về những trăn trở trước cuộc đời và nhân thế, về bao điều lý trí rất hiểu nhưng trái tim chưa cách nào nghe theo…
Ra mắt lần đầu năm 2012, Bước chậm lại giữa thế gian vội vã của Đại đức Hae Min đã liên tục đứng đầu danh sách best-seller của nhiều trang sách trực tuyến uy tín của Hàn Quốc, trở thành cuốn sách chữa lành cho hàng triệu người trẻ luôn tất bật với nhịp sống hiện đại hối hả.
An Nhiên Mà Sống
Tập tản văn An nhiên mà sống là một tập hợp những ghi chép của MC Lê Đỗ Quỳnh Hương trên trang mạng facebook. Từng là cây bút cộng tác với các tạp chí khi còn ngồi trên ghế nhà trường, Quỳnh Hương đã từng có nhiều bài viết, truyện ngắn được đông đảo độc giả biết đến. Tuy nhiên, đây là lần đầu tiên, cô quyết định xuất bản một tập sách của riêng mình. Những bài viết của Quỳnh Hương giản dị nhưng chứa đầy ý nghĩa sâu sắc, nhân văn, tràn ngập tinh thần lạc quan, được đúc kết từ những trải nghiệm trong cuộc sống, công việc của chính tác giả.
Đọc quyển sách này, bạn sẽ khám phá ra một khía cạnh khác của MC Quỳnh Hương, một người mẹ, một người con trong gia đình, một cô sinh viên nhạc viện, một phụ nữ tinh tế, bản lĩnh và cũng hết sức dịu dàng.
Vọng Sài Gòn
“Đọc sách để thư giãn, nhưng không phải với cuốn này. Miêu viết là để bạn đọc đấu vật với tiềm thức của chính mình, cào xới đến xây xát cả tàng thức để tìm cho ra những hạt đậu tốt/xấu mà mảnh đất này để lại. Để biết mình đang yêu một thành phố như thế nào.”
– Liêu Hà Trinh, MC, diễn viên
“Người viết cuốn sách có tình yêu nồng nàn đến dữ dội đối với vùng đất Sài Gòn khiến cho bất cứ ai, dù sống ở đây chưa lâu hay có gốc gác nhiều đời ở vùng đất này, vừa cảm thấy gần gũi nhiều điều cuốn sách đề cập đến, vừa cảm thấy tình không đủ nặng, yêu chưa da diết và còn nhiều thờ ơ với nó, khi đọc những trang viết của Trác Thúy Miêu.”
– Phạm Công Luận
Thanh Xuân Không Hối Tiếc
Mỗi người có một cách khác nhau để sống những ngày tuổi trẻ, có người dành trọn nó cho những cuộc tình, có người dành trọn nó cho công việc, có người dành trọn nó để tự yêu thương mình, và cũng có những người chia tuổi trẻ của mình ra, để yêu một vài người, sau đó yêu mình, yêu người xung quanh mình, rồi đến một lúc nào đó thích hợp mới tiếp tục muốn yêu thêm một người cho đến hết cuộc đời.
Dù người ta có dành tuổi trẻ của mình cho ai hay để làm gì, thì cũng mong sau này khi đã đủ chín chắn để ngoái đầu nhìn lại, họ cũng sẽ mỉm cười, một nụ cười vô ưu viên mãn.
“Không có giọt nước mắt nào rơi
Vì những thứ, những người không xứng đáng.
Không có nỗi buồn nào vô hạn
Để ủ dột thê lương mọc kín góc tâm hồn!”
Cái người ta hoài công tìm kiếm suốt một thời xanh trẻ, rốt cuộc không phải là một tình yêu điên cuồng mù quáng, lại càng không phải là những thứ vật chất phù du. Cuối cùng khi đi hết đoạn đường đầy tin yêu và khát vọng, người ta chỉ mong thấy được sự thanh thản bình yên trong sâu thẳm lòng mình.
Chúc bạn có một thanh xuân không hối tiếc!
– Du Phong
Viết Cho Thầy, Gửi Cho Cô, Tặng Cho Trò
Gồm 20 truyện ngắn đề tài giáo dục, viết về thầy cô, trường lớp, bạn bè… là món quà ý nghĩa nhân ngày 20/11. Tặng cho những người thầy giáo chúng ta rất mực kính trọng để thể hiện lòng tri ân. Tặng cho những người bạn thân thiết từ thuở học trò để thể hiện sự gắn bó keo sơn. Tặng cho những đứa em, những đứa con của mình để chúng thêm hiểu hơn về nghề giáo cũng như những bài học đáng quý từ những câu chuyện thực trong cuộc sống.
Thương Được Cứ Thương Đi
Không một chút hư cấu, cuốn sách là tập hợp những câu chuyện hoàn toàn có thật về tình thương giữa người với người trong xã hội còn nhiều ấm lạnh, được viết nên từ chính cuộc đời tác giả và từ những trải nghiệm của tác giả trên đường đời. Những câu chuyện rất giản dị và đời thường nhưng lại khiến người đọc bất giác cay cay sống mũi.
Đọc “Thương được cứ thương đi” bạn sẽ thấy chỉ cần mở cửa lòng mình, bước xuống đời, đi thật chậm, quan sát thật sâu, chúng ta sẽ thấy chật cứng quanh mình những phận đời cúi mặt đang cần một bàn tay nắm. Nếu được, hãy cùng nhau đập bỏ những bức tường kiên cố bao bọc lòng mình, để trái tim bạn rung lên như nó được sinh ra phải làm thế. Khi ấy không chỉ trao đi, việc nhận lại cũng dễ dàng hơn, bởi yêu thương đã có được khoảng không gian rộng mở để được nuôi dưỡng và lớn lên.
Giữa cuộc đời còn vô vàn chông chênh, cần lắm những tình thương bình dị. Để bước chân kia không quá hối hả giữa dòng ngược xuôi, để bàn tay chẳng thờ ơ lướt qua những mong cầu nắm níu. Đâu đó ngoài kia, những phận đời gầy guộc vẫn đang cúi mặt. Xin hãy giữ cho mình một đôi mắt hồn nhiên, một trái tim trong, một tâm hồn rộng. Người với người đâu dễ phôi pha, dẫu thương bao nhiêu cũng là chưa đủ. Vậy nên, nếu còn thương được, xin hãy cứ thương đi…
Khoảnh Khắc Mùa Xuân
Khoảnh Khắc Mùa Xuân là những trang tùy bút ghi lại những cảm xúc, hồi ức khi xuân về tết đến của chính người viết với nhiều cung bậc khác nhau: là niềm vui được sum họp, được vui vầy, được gặp lại tuổi thơ, được quay về ký ức, được đắm mình trong cảm giác thỏa thê tận hưởng sắc màu, hương vị những ngày tết cổ truyền, là nỗi nhớ khắc khoải của đứa con xa quê, xa xứ, là niềm vui chưa trọn khi cạnh lòng nghĩ đến những phận dời chưa chạm được làn gió ấm của mùa xuân… Hòa cùng những cảm xúc của người viết chúng ta như thấy mình ở đâu đó trên mỗi trang văn, những hồi ức xa xưa… bất chợt ùa về mang đến cho mỗi chúng ta những nguồn cảm xúc mới để chào đón một mùa xuân mới.
Đong Tấm Lòng
Nguyễn Ngọc Tư luôn là một cây bút chắc tay khi viết về con người, đời sống sinh hoạt miệt vườn. Chị tận dụng triệt để tâm hồn nhạy cảm vốn có cùng cơ hội được đắm mình trong không gian miền quê để lẩy ra những câu chuyện kể. Cảnh sinh hoạt ấy trong trang viết Nguyễn Ngọc Tư hiện lên vừa yên tĩnh, thanh bình mà cũng vừa dậy sóng, đầy ắp những đổi thay.
Trong bức tranh đồng quê có người già, trẻ nhỏ, có những thanh niên trai tráng, có con xóm nhỏ với rặng hoa dâm bụt, những chiếc ghe vất vả ngược xuôi mùa gió chướng, có mùa lụt nước về hay những câu chuyện ma mị dọc đường gió bụi giang hồ của miền Tây xa thẳm.
Nhưng Nguyễn Ngọc Tư không chỉ nói về con người miền Tây sống gần với ruộng vườn, sông nước, với thiên nhiên bằng tâm hồn cởi mở, phóng khoáng, nghĩa khí, hào hiệp. Chị gần gũi với họ đủ để lẩy ra được cả những cái nhìn phản biện về tính cách nông dân. Những đặc tính của thói quen “sống hôm nay chẳng cần biết đến ngày mai”, tính “chịu chơi, xả láng” của người nông dân miệt vườn được chị phác lại với giọng văn tưởng như nhẹ nhàng nhưng ẩn trong đấy là một sự rưng rưng thương cảm. “… Người đàn bà kéo cá dưới ao lên đãi khách cho chồng, rồi bưng tô cơm nguội ăn với muối tiêu” (bài “người nơi biên giới”). Hay câu chuyện người ta bày đặt đổi vợ đổi chồng cho nhau trong “Miền Tây không có gì lạ”, bởi theo chị ở miền Tây, không có chuyện gì là không thể xảy ra.
Hãy Tìm Tôi Giữa Cánh Đồng
Một quyển sách trong trẻo như giọt sương trên cỏ, len lỏi mùi khói nồng trong từng con chữ khiến người đọc, nhất là những đứa trẻ xa quê không khỏi cay nồng sống mũi. Trong giọt sương ấy phản chiếu màu xanh ngắt của cỏ, mang một chút ngọt của của lúa non, cả vài giọt nắng rót vào tán lá của trái cây chín mùa – làm cho bất kỳ ai cũng có thể dễ dàng vẽ nên một bức tranh thôn quê Việt Nam trong tâm trí.
Từng trang sách như trang nhật ký của một cô gái bình thường, chứa những dại khờ ngô nghê vụn vặt, chắt chiu từng kỷ niệm yêu thương. Và khi đọc quyển sách, ta còn được chính chủ nhân của nó kể chuyện cho nghe, rồi trải lòng về cảm xúc của ngày xa xưa lẫn ngay tại lúc này. Từng câu chuyện nhỏ, nhưng mang những triết lý yêu thương đong đầy, không cao xa nhưng trong bộn bề cuộc sống chúng ta lại thường quên đi mất.
Bạn sẽ bắt gặp trong quyển sách những câu văn đầy nỗi niềm, khiến bạn phải dừng lại một lúc lâu để suy ngẫm, thấm thía hơn về cuộc sống quanh mình.
“Ngôi nhà không chỉ là ngôi nhà, mà là tổ ấm thương yêu, là kỷ niệm. Nó cũ kỹ đơn sơ vậy, nhưng đã che chở cho cả một gia đình, từ khi đứa con con đầu lòng của ba mẹ tôi ra đời đến khi đứa út tốt nghiệp đại học. Nó nhỏ bé chật chội vậy, nhưng luôn mở cửa để chở che cả những mảnh đời nào đó tính cờ ghé ngang.”
(Hãy Luôn Mở Cửa)
Đừng Tháo Xuống Nụ Cười
Đừng tháo xuống nụ cười – những câu chuyện dành cho người trẻ, và đã từng trẻ. Không ai sống trên đời này mà không trải qua những nỗi buồn. Với tuổi trẻ, nỗi buồn càng là một điều tất yếu, khi người ta không còn nhìn cuộc đời bằng tâm hồn ngây thơ của trẻ nhỏ nhưng cũng chưa đủ trầm tĩnh đến bình thản trước mọi thứ như tuổi xế chiều. Nhưng sau tất cả những buồn đau và hụt hẫng ấy, tuổi trẻ vẫn là tuổi đẹp nhất của đời người, cái tuổi mà người ta dám sống và dám yêu hết mình.
Mỗi câu chuyện trong Đừng tháo xuống nụ cười là một lát cắt của cuộc sống gửi tặng người trẻ. Hơn 50 bài viết được sắp xếp theo bốn chủ đề: Tuổi trẻ lộng lẫy, Người đi lạc, Không thể yêu mãi mãi, Con đường trước mắt… Ở đó, người đọc sẽ tìm thấy những câu chuyện, chiêm nghiệm về người trẻ, mơ ước, tự do, tình yêu, những hành trình, những hạnh phúc khó lý giải và cả những nỗi đau khó gọi tên. Ở đó, người đọc sẽ tìm thấy hình bóng của gia đình mình, của bạn bè, người yêu, những mối quan hệ đặc biệt, những góc nhìn vừa lạ vừa quen về giảng đường, về thành phố, về một xã hội còn nhiều điều ngổn ngang. Và cũng ở đó, người đọc sẽ chạm tới những cô đơn, hoang mang, hổ thẹn, khát khao, day dứt và ảo vọng của một thời tuổi trẻ chính mình.
Sẽ Có Cách, Đừng Lo
Tản văn Sẽ có cách, đừng lo với lối viết gần gũi, những tự sự, trăn trở về tình yêu, chuyện đời – chuyện người. Cuốn sách như một người bạn động viên tác giả cũng như đem lại niềm tha thiết yêu cuộc sống cho độc giả, thể hiện năng lượng sống tích cực khi đứng trước những điều tưởng chừng như rất khó vượt qua.
“Nếu cánh cửa này đóng lại, bạn sẽ chọn mở tiếp cánh cửa khác hay bất lực trong oán trách vô vọng?
Người có thể dối ta, nhưng ta tuyệt đối không bao giờ tự dối chính mình. Không có điều gì là mãi mãi, kể cả những nỗi buồn cũng thế!
Cuộc sống là muôn vạn những chữ “Ngờ”, chúng ta không học được chữ “Ngờ”, càng không thể đoán biết trước được nó sẽ đến lúc nào. Nhưng chúng ta hoàn toàn có thể học cách đón nhận nó, một cách tích cực và thanh thản nhất có thể…
Có người sẽ vì những đắng cay ngang trái ở đời mà gục ngã, mất hết niềm tin sống lẫn nhuệ khí sinh tồn. Nhưng cũng có người càng bất hạnh, càng nghịch cảnh thì động lực vươn lên trong họ lại càng lớn. Họ nén hết cay đắng xuống, tạo thành một lực đẩy để bật ra khỏi vũng lầy dưới chân mình.
Mọi thứ đều sẽ có cách giải quyết, nút thắt nào cũng sẽ có cách để mở, người cần đến sẽ đến và người cần đi sẽ buộc phải ra đi. Sẽ có cách, đừng lo!”
Chênh Vênh 25
Chênh Vênh 25 như cuốn sổ nhỏ ghi chép lại những điều vô chừng của cuộc sống một người trẻ giữa đất Sài Gòn. Những thứ được ghi lại không mới, nó bình dị và gần gũi đến mức đọc xong, người ta chợt nhận ra, ừ nhỉ, mình cũng đã từng trải qua cảm giác này, đã từng chứng kiến những việc này, chỉ là, mình không ngồi và viết lại chúng.
Đà Lạt Một Thời Hương Xa
Đà Lạt được kiến tạo từ những cuộc du hành văn hóa trong quá khứ. Đà Lạt từng là không gian văn hóa đô thị có sức hấp dẫn riêng, nơi gặp gỡ của những khát vọng tri thức lớn, điểm đến của những hành trình sáng tạo đầy lý tưởng. Tất cả đặc biệt cô đọng trong giai đoạn hai mươi năm mà tác giả cuốn sách này chọn khảo sát – một quá khứ gần – nhưng dường như đang đứng trước nguy cơ bị phủ lấp, xóa nhòa bởi bụi thời gian…
Nhân vật, sự kiện, hiện tượng văn hóa được phục dựng lại bằng ghi chép điền dã khảo cứu, kết nối tư liệu và những kiến giải riêng. Quá khứ được đồng hiện trên nền văn phongvừa bay bổng vừa giàu chiêm nghiệm, định hình một lối văn với Đà Lạt, của riêng Đà Lạt.
Với cuốn du khảo này, Nguyễn Vĩnh Nguyên không còn là người lữ khách của vùng trời sương khói riêng tư nữa, mà là một nhà du hành, tri hành đường dài, dấn bước trong đơn độc về miền quá khứ với khát khao được chìm đắm vào tâm hồn của đô thị thời hoàng kim.
Lỗi Ở Yêu Thương – Về Nhà Với Mẹ
Lỗi ở yêu thương (Thanh Duy) là cảm xúc về những mối tình đã qua, có giận hờn, có ngọt ngào, có hạnh phúc và có cả chia ly… của chính tác giả. Ngoài ra đó cuốn sách còn chứa đựng những cảm xúc giản dị, chân thành trước những hình ảnh thân thương gắn bó với cuộc sống thường ngày của của tác giả.
Về nhà với mẹ (Thanh Thủy) là những vần thơ mộc mạc, đơn sơ, viết về hình ảnh đời thường, về tình bạn, về tình yêu thương gia đình, con cái…
Viết Cho Những Điều Bé Nhỏ – Nhớ Ơi Là Tết
“… Dưới làn nước trong vắt, những phiến lá xanh được cọ rửa cẩn thận để chờ đến thời điểm quan trọng. Cái rét thấu da của đợt gió mùa đông bắc khiến đôi chân, đôi tay thiếu nữ dầm trong làn nước buốt trở nên đỏ rực. Giọng cười trong vắt của các cô làm bừng sáng không gian, xua tan vẻ ảm đạm của bầu trời cuối đông u ám.”
Ngày cuối năm, những dòng văn dịu êm của Thái Hương Liên đưa ta rời phố chật, dẫn ta về quê xa, để ta gặp lại mình mỗi độ hương sắc buổi chợ phiên mang cái Tết đến từng nhà, mỗi lần ngang qua cánh đồng bảng lảng sương chiều, mỗi khuya nghe tiếng gió lùa xao xác, mỗi sớm mai gánh hàng rong qua cửa báo hiệu mùa mới sang…
Trời Vẫn Còn Xanh, Em Vẫn Còn Anh
Trong Trời Vẫn Còn Xanh, Em Vẫn Còn Anh – tập truyện ngắn thứ hai của Anh Khang, được ví như phần tiếp theo của tập truyện Đường hai ngả, người thương thành lạ – Anh Khang vẫn viết về tình yêu với những câu chữ dịu dàng, suy tư. Tuy nhiên, Anh Khang của 2017 có lẽ đã trưởng thành hơn trong ngòi bút lẫn tâm tình khi anh chọn đối diện với nỗi buồn bằng thái độ bình thản, lạc quan và hướng người đọc tin tưởng vào chính sức mạnh ý chí của bản thân. Những nhân vật của anh điềm đạm hơn khi nghĩ về mất mát quá khứ và họ cố gắng để sống tích cực hơn ở hiện tại, những câu chuyện dù kết thúc vui hay buồn đều ươm mầm trong đó một tia sáng hi vọng.
Tinh thần này toát ra ngay từ tiêu đề của tác phẩm với lối văn biền ngẫu và điệp từ “vẫn còn” được nhấn mạnh hai lần như muốn khẳng định rằng những điều tốt đẹp “vẫn còn” tồn tại và sẽ luôn còn tồn tại. Nếu ví những tác phẩm trước đây của Anh Khang như những cơn mưa trĩu nặng nỗi niềm thì Trời Vẫn Còn Xanh, Em Vẫn Còn Anh chính là bầu trời trong xanh hơn, an lành hơn sau những cơn mưa ấy. Bởi như chính tác giả tự nhận xét về bản thân: “Trong mắt người ngoài, tôi là một nhà văn quẩn quanh bên sách vở. Trong mắt bạn bè, tôi là một kẻ khờ lắm điều mộng mơ. Trong mắt bố mẹ, tôi là một đứa trẻ không bao giờ chịu lớn. Trong mắt người tôi thương, tôi là một tiếng thở dài cũ kỹ. Trong mắt chính mình, tôi chỉ là một bầu trời xanh, luôn mong mình trở lại màu trong vắt và thanh tân – dẫu sau bao lần mưa giăng mây xám”. Và “bầu trời xanh” mang tên Anh Khang này đang từng bước soi chiếu thứ ánh sáng của niềm tin, lan toả những ước nguyện trong lành và gieo vào lòng người đọc những dư vị cảm xúc dễ chịu – bên cạnh nỗi buồn.
Chuyện Về Những Người Cô Đơn
“Cứ mở lòng với một người, bước vào một cuộc tình là xảy ra chuyện. Dù biết rằng không hạnh phúc nào dễ có, không bình yên nào là êm đềm, chẳng đánh đổi bao xót xa, nhưng dù họ có đánh đổi, cố gắng thế nào thì kết cục vẫn là sự chia ly và trở về với sự cô đơn. Thật đáng buồn!
Vậy nên câu chuyện về những người cô đơn sẽ còn nữa…
Vì trên thế giới này có rất nhiều những người cô đơn…”
Cà Phê Với Người Lạ
Mỗi một bài viết giống như một câu chuyện tâm tình mà Ý Yên muốn gửi gắm đến các độc giả yêu quý của mình, đặc biệt là các cô gái, những người đã, đang và sẽ bước chân vào tình yêu. Qua từng trang sách, bạn sẽ có cảm giác như Ý Yên đang trò chuyện với chính bạn, và những ví dụ, những thắc mắc, những tâm sự của các nhân vật trong sách phần nào cũng na ná như những gì mà bạn đã trải qua hay đang gặp phải, và bạn sẽ cảm thấy những lời khuyên, những “tip” nhỏ hữu ích của Ý Yên như để dành riêng cho chính bạn vậy…
Đọc Cà phê với người lạ để biết yêu thương bản thân mình hơn, để biết sống đủ đầy cho ngày hôm nay, để biết cách tìm kiếm và gìn giữ tình yêu cho chính mình, và biết trân trọng những gì mình đang có…
Cùng danh mục: